PHẢI CÓ CÁCH NHÌN ĐÚNG VỀ CHUYỆN CÁN BỘ ĐẢNG VIÊN LÀM GIÀU
Hiện nay, trong dư luận xã hội vẫn luôn tồn tại luồn tư tưởng không tin, hoặc vẫn hoài nghi về chuyện cán bộ, đảng viên có tư duy kinh tế nhạy bén và sự năng động trong phát triển kinh tế tư nhân để trở nên giàu có. Dư luận cho rằng sự giàu có của một bộ phận cán bộ, đảng viên phần lớn là do liên quan đến tiêu cực, do tham nhũng mà có, chứ ít ai thừa nhận sự giàu có của đội ngũ cán bộ, đảng viên là do tài năng của họ. Do vậy, cần phải có một cái nhìn khách quan, toàn diện vào thực tiễn nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở nước ta hiện nay để có sự đánh giá đúng đắn về vấn đề cán bộ, đảng viên làm giàu hiện nay.
Trước tiên, chúng ta nhìn dưới
góc độ khách quan, từ nhiều khía cạnh khác nhau thì cán bộ, đảng viên cũng là
con người, tất cả đều là công dân của nước Việt Nam và tất nhiên mọi công dân
thì đều có quyền bình đẳng trước pháp luật. Trong đó, bình đẳng về thu nhập và
các hoạt động kinh tế đã được pháp luật quy định rõ: “Người dân được
làm những việc pháp luật không cấm. Cán bộ, đảng viên được làm những việc pháp
luật cho phép”. Như vậy vấn đề cán bộ, đảng viên có khả năng nắm bắt nhạy
bén với thời cuộc, năng động trong công tác cũng như trong các hoạt động kinh
tế và ngày càng giàu lên cũng là chuyện bình thường, nếu tài sản đó có nguồn
gốc rõ ràng, minh bạch và hợp pháp.
Trong
Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam đã quy định rõ, đảng viên là những người ưu tú
được quần chúng nhân dân tín nhiệm; có kiến thức, trình độ, năng lực, phẩm chất
đạo đức…Như vậy, họ thật sự là những người tiêu biểu có tư chất nổi trội hơn so
với quần chúng nhân dân ở mặt nào đó để thực hiện sứ mệnh lịch sử của Đảng, là
người lãnh đạo quần chúng nhân dân. Vì thế, cán bộ, đảng viên nếu có trình độ
năng lực hơn người cũng là điều tất yếu, hay việc họ làm kinh tế giỏi và trở
nên giàu có cũng không có gì lạ.
Nhưng
tại sao dư luận xã hội lại không tin, hoặc vẫn hoài nghi về chuyện cán bộ, đảng
viên có tài năng, tư duy nhạy bén và sự năng động trong phát triển kinh tế tư
nhân để trở nên giàu có. Dư luận cho rằng sự giàu có của một bộ phận cán bộ,
đảng viên phần lớn là do liên quan đến tiêu cực, do tham nhũng mà có, chứ ít ai
thừa nhận sự giàu có của họ là do tài năn mà có.
Thực
ra, dư luận thì cũng chỉ là phỏng đoán, chứ cụ thể thì cũng chẳng mấy ai biết rõ
người khác làm giàu bằng cách nào, thậm chí bằng sự ganh ghét, đố kỵ mà áp đặt
lên những nguyên do phi lý để trục lợi, vùi dập lẫn nhau… Thực tế trong xã hội chúng
ta luôn tồn tại quan niệm sai lầm mang tính quy ước về sự giàu – nghèo: Hễ bất
cứ ai nói đến việc giàu có thì người ta thường nghĩ ngay tới những người làm quan
chức nhà nước, hoặc những doanh nhân chứ mấy ai đề cập tới số đông những người
làm công ăn lương trong xã hội. Như vậy sự bất bình đẳng về thu nhập và sở hữu
tài sản trong xã hội được đề cập ở đây có thêm sự góp mặt của một bộ phận là
cán bộ, quan chức.
Nhận xét