XÉT LẠI LỊCH SỬ HAY BÔI ĐEN LỊCH SỬ?
Tìm hiểu về
lịch sử là yêu cầu của xã hội, của khoa học, là việc bình thường đáng trân
trọng của các nhà sử học chân chính. Nhưng lại có người lợi dụng điều này, lớn
tiếng đòi “xét lại lịch sử”, “viết lại lịch sử” với động cơ không minh bạch.
Gần đây, ý
kiến “xét lại lịch sử”, “viết lại lịch sử” được nêu lên dưới một số hình thức
với một số biến tướng khác nhau, nhưng qua biểu hiện của chúng có thể sơ bộ quy
loại trong ba nhóm: Viết lại lịch sử vì cho rằng thiếu chân thực, viết lại lịch
sử để tô vẽ bản thân và viết lại lịch sử với mưu đồ chính trị. Không rõ do động
cơ và ý đồ không trong sáng, do thiếu hiểu biết và thiếu trách nhiệm, hay do
thói quen giật tít câu like mà một số tờ báo, tạp chí đã góp phần làm sai lệch
một số vấn đề lịch sử? Với mức độ, tốc độ lan truyền thông tin như hiện nay,
với sự thiếu trách nhiệm trong kiểm chứng hoặc thẩm tra độ chính xác của thông
tin, thì điều này gây tác hại rất lớn. Một số tờ báo “lá cải”, sách “vườn” cố
tình công bố sai lệch nhiều tư liệu, chữa lại cả sự kiện lịch sử đã được khẳng
định - mà “cái mới” do họ viết ra lại không dựa trên cơ sở khoa học nào...
Những ấn phẩm đó mang danh viết về lịch sử nhưng lại làm “nhiễu” kiến thức, gây
mơ hồ, dẫn đến sai lệch trong tư duy, nghi vấn về sự thật.
Một loại
“xét lại lịch sử” khác nhằm phục vụ âm mưu “hạ bệ thần tượng, giật đổ tượng
đài”. Thực ra, những người muốn “xét lại lịch sử” với ý đồ đó khi lớn tiếng hô
hào xét (viết) lại lịch sử chỉ mượn danh khoa học lịch sử. Không khó để nhận ra
phương pháp họ sử dụng rất phi khoa học, tư liệu họ dùng để làm “bằng chứng”
được ngụy tạo một cách sống sượng. Một thói quen hay gặp ở các tác giả muốn
“viết lại lịch sử” là thường nhấn mạnh các chi tiết riêng lẻ mà không đặt chúng
trong bối cảnh lịch sử cụ thể. Một số người từng có những năm đứng trong đội
ngũ chiến đấu trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, sau khi “trở cờ” lại lớn
tiếng lên án chế độ mình từng bảo vệ.
Từ cái gọi
là “công trình” họ đã công bố, điều đáng nói là các cơ quan, cán bộ có trách
nhiệm tổ chức, quản lý công việc viết sử lại bỏ qua, giữ thái độ im lặng, “án
binh bất động”, tuy họ thừa hiểu rằng làm như vậy là sai. Do đó, họ đã (vô tình
hay hữu ý) im lặng trước một việc sai trái, có thể tiếp tay cho cái sai tiếp
theo. Bên cạnh đó, việc một số cuốn sách, tờ báo thiếu cẩn trọng đưa thông tin
sai sự thật tới công chúng, hoặc đưa thông tin không chính xác, thậm chí sai về
lịch sử cũng ảnh hưởng nghiêm trọng nhận thức chung.
Thời gian
gần đây, dư luận xã hội lại một phen phẫn nộ với bộ Lịch sử Việt Nam do ông GS
Phan Huy Lê làm Tổng chủ biên trong đó có những thay đổi
về cách nhìn nhận một số sự kiện lịch sử như trả lại tên gọi cho chính thể Việt
Nam cộng hòa, không gọi là Ngụy quân, Ngụy quyền… Đây là sự thật lịch sử bị đổi
trắng thay đen, đánh tráo lịch sử, đánh đồng giữa một chế độ vì dân, vì nước ra
đời từ cuộc cách mạng vĩ đại của dân tộc với một chế độ tay sai hết cho thực
dân Pháp lại cho đế quốc Mỹ... Việt Nam cộng hòa trong suốt 21 năm kháng chiến
hai miền Nam, Bắc đều gọi là chế độ tay sai, bán nước gọi tắt là lũ ngụy quân,
ngụy quyền. Để phân biệt rõ ở Việt Nam chỉ có một chính quyền của dân, do dân
và vì dân đó là chính quyền Việt Nam dân chủ cộng hòa do Đảng Cộng sản Việt Nam
và Chủ tịch Hồ Chí Minh lãnh đạo. Nếu các “nhà sử học” trên công nhận ở miền
Nam có thể chế chính trị riêng là thực chất bao che cho tội ác xâm lược Việt
Nam của đế quốc Mỹ, xúc phạm vong linh hàng triệu con người ở cả hai miền Nam Bắc
đổ máu xương làm nên lịch sử đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào.
Sự khách
quan, tính trung thực chính là điều làm cho sử học hấp dẫn khi đọc và học lịch
sử. Nghiên cứu để nhận biết lịch sử ngày càng đúng đắn, sâu sắc hơn là yếu tố
đầu tiên quyết định giá trị của lịch sử cho hôm nay và cho cả con cháu mai sau.
Tuy nhiên, lịch sử cũng không cần và không chấp nhận việc “xét lại lịch sử” với
tầm nhìn hạn hẹp hoặc từ cái tâm thiếu trong sáng và tất yếu nếu chúng ta bắn
vào quá khứ bằng một viên đạn, tương lai sẽ bắn vào chúng ta bằng quả đại bác.
Minh Quân
Nhận xét