ĐẤU TRANH VỚI LUẬN ĐIỆU XUYÊN TẠC, BÓP MÉO VÀ XÉT LẠI LỊCH SỬ CỦA CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH

 Hằng năm, cứ gần đến dịp nhân dân cả nước long trọng tổ chức kỷ niệm các Ngày lễ lớn của đất nước, thì các thế  lực thù địch, xét lại, cơ hội chính trị lại sử dụng những chiêu trò “cũ rích” nhằm cố tình bôi đen, xuyên tạc, phủ nhận sự thật lịch sử nhằm tuyên truyền sai lệch, làm cho một bộ phận quần chúng thiếu hiểu biết về lịch sử dân tộc, nhất là giới trẻ, hoài nghi, phai nhạt niềm tin đối với Đảng, chia rẽ Đảng với Nhân dân, làm suy yếu, tiến tới xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản và chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Trên đài VOA, RFA, RFI, BBC cũng như một số trang mạng YouTube, Twitter, Facebook của các tổ chức Việt Tân, Triều đại Việt, Tiếng dân, KTV, Tivi tuần san, TV24, Góc nhìn W.C, N10TV… thông qua các hình thức đăng tải video clip, bình luận theo chuyên đề, các đối tượng thù địch đã lộ rõ âm mưu “bắn đại bác vào quá khứ” với chiêu bài “mưa dầm thấm lâu”. Chúng lật lại những thông tin, sự kiện cũ rồi suy diễn, xuyên tạc bằng “cái nhìn mới” để kích thích, gây hoang mang cho người nghe, người xem, trong đó tập trung nhiều nhất là vào Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước...

Nói về Cách mạng Tháng Tám năm 1945, những kẻ cơ hội chính trị này đã đánh tráo, cho rằng thành quả Cách mạng Tháng Tám ở Việt Nam là sự ăn may của Cộng sản. Việc xuyên tạc lịch sử của chúng thực chất là mưu đồ chính trị của những người bất mãn với chế độ chính trị, muốn phủ nhận ý nghĩa, vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam và thành quả của cuộc cách mạng. Cần phải khẳng định, ý nghĩa lịch sử của Cách mạng Tháng Tám, cả dân tộc Việt Nam triệu người như một nhất tề vùng lên tiến hành Tổng khởi nghĩa. Cách mạng thành công đã mở ra bước ngoặt vĩ đại trong lịch sử dân tộc, từ đây Việt Nam đã bước vào kỷ nguyên mới: Độc lập dân tộc và đi lên CNXH.

Tự thân mỗi người đều biết, quyền dân chủ không phải là một khái niệm vô hạn và không có quyền dân chủ nào được phép vu cáo, xuyên tạc, phỉ báng cả một dân tộc, xâm hại quyền, lợi ích của một đất nước, bởi vậy thực chất của những luận điệu trên chính là nhằm phá hoại về mặt tư tưởng, làm mất lòng tin của Nhân dân với Đảng, với chế độ. Mục tiêu việc làm này là nhằm hình thành một thế hệ có suy nghĩ đòi xét lại lịch sử, trong đó có nhiều thành phần “trở cờ”, nếu nhiều người trong chúng ta cả tin, chỉ biết tiếp nhận thông tin mà không có sự suy xét, đối chứng các cứ liệu lịch sử sẽ rất dễ dàng bị lôi kéo, dụ dỗ.

Nói về tính chính nghĩa của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của dân tộc Việt Nam. Các thế lực thù địch, phản động, chống cộng cực đoan luôn bịa đặt, xuyên tạc, lập lờ “đánh lận con đen”, xóa nhòa ý nghĩa của chiến tranh vệ quốc chính nghĩa chống giặc ngoại xâm của nhân dân ta với chiến tranh xâm lược phi nghĩa của Đế quốc Mỹ ở Việt Nam. Chúng cho rằng: “…Từ năm 1954 đến 1975 Việt Nam có hai quốc gia, một quốc gia là Bắc Việt là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và quốc gia phía Nam là Việt Nam Cộng hòa”. Từ đó, chúng tiếp tục xuyên tạc rằng cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước là “Quốc gia miền Bắc xâm lược quốc gia miền Nam”, là “Nội chiến huynh đệ tương tàn”; chúng gọi ngày 30/4/1975 giải phóng hoàn toàn miền Nam thống nhất Tổ quốc là “Ngày quốc hận”, “Ngày mất nước”, “Tháng Tư đen”... Như thế cuộc chiến tranh vệ quốc chính nghĩa chống Mỹ cứu nước suốt hơn 20 năm của nhân dân ta để giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước trở thành cuộc chiến tranh phi nghĩa. Sự hy sinh tính mạng, xương máu của hàng triệu đồng bào, chiến sĩ trong cả nước trở nên vô nghĩa. Nguy hiểm hơn là có một số chủ kênh Youtube, Facebook trong nước và một số người có học hàm, học vị, chức vụ trong bộ máy nhà nước, trong đó có cả cán bộ, quân nhân nghỉ hưu cũng “tự diễn biến, tự chuyển hóa” tung hô và ủng hộ luận điểm “từ năm 1954 đến 1975 Việt Nam có hai quốc gia” sai trái này.

Chúng ta đều biết: ngày 20/7/1954, Hiệp định Giơ-ne-vơ về chấm dứt chiến tranh ở Đông Dương được ký kết. Ba hiệp định đình chỉ chiến sự ở ba nước và tuyên bố cuối cùng của Hội nghị tạo thành khung pháp lý của Hiệp định Giơ-ne-vơ 1954 về Đông Dương. Các nước tham gia Hội nghị tuyên bố tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, Lào và Campuchia. Hiệp định Geneve được ký kết với các thỏa thuận: Hòa bình được lập lại, chấm dứt sự hiện diện của quân đội và chế độ thực dân Pháp ở Đông Dương. Theo Hiệp định: Nước Việt Nam tạm thời bị chia cắt thành hai miền qua vĩ tuyến 17, song các bên tham dự Hội nghị nhấn mạnh rằng: dù bất cứ trường hợp nào, không thể coi đó là biên giới chính trị hay lãnh thổ quốc gia. Sự chia cắt đó chỉ là tạm thời. Hai miền phải thống nhất trước tháng 7/1956 bằng tổng tuyển cử “tự do và dân chủ”. Quân Pháp phải rút quân khỏi miền Bắc và Việt Minh rút khỏi miền Nam trong thời hạn 300 ngày; người dân có quyền lựa chọn ở miền Bắc hay miền Nam, trong thời gian đó, họ được tự do đi lại. Nghiêm cấm quân đội nước ngoài xâm nhập lãnh thổ Việt Nam. Một Ủy ban Giám sát quốc tế gồm có các nước Ba Lan, Ấn Độ và Canada sẽ giám sát việc thi hành các điều khoản của Hiệp định. Như thế luận điệu “từ năm 1954 đến 1975 Việt Nam có hai quốc gia”… là xuyên tạc, bịa đặt, xét lại lịch sử với ý đồ rất hiểm độc, xấu xa cần vạch trần và lên án.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

LIỆU NGÀY NAY GIAI CẤP CÔNG NHÂN CÓ CÒN BỊ BÓC LỘT?

HIỂU ĐÚNG NGHĨA CỤM TỪ “DÂN GIÀU, NƯỚC MẠNH, DÂN CHỦ, CÔNG BẰNG, VĂN MINH”

BỆNH KINH NGHIỆM, GIÁO ĐIỀU VÀ CÁCH KHẮC PHỤC