NGUY HẠI CỦA SỰ THA HÓA QUYỀN LỰC
Quyền lực được hiểu theo nghĩa chung nhất đó là: Cái sức có thể dùng để bắt người ta theo mình. Trong xã hội, quyền lực là quyền định đoạt mọi công việc quan trọng về mặt chính trị và sức mạnh để bảo đảm việc thực hiện quyền ấy. Thực chất quyền lực là năng lực, khả năng của một tổ chức hay cá nhân, tác động đến những cá nhân, tổ chức khác phải thực hiện ý chí của mình thông qua các phương tiện, phương thức nào đó. Có nhiều loại quyền lực: chính trị, lập pháp, hành chính, tư pháp, kinh tế, thông tin,… trong đó, quyền lực chính trị là quan trọng nhất, bao trùm, chi phối đến mọi hoạt động của đời sống xã hội.
Có quyền lực
đã khó, kiểm soát được quyền lực càng khó hơn. Quyền lực không được giám sát là
quyền lực sẽ bị tha hóa. Đó là tất yếu và không có ngoại lệ, thời nào cũng vậy.
Thực tế cho thấy, nếu quyền lực bị biến thành “của riêng”, là tha hóa quyền
lực. Tha hóa quyền lực, là việc thực hiện không đúng, không đầy
đủ, không hết hoặc vượt quá quyền lực được trao trong quá trình thực thi chức
trách, nhiệm vụ, quyền hạn. Nó thường biểu hiện ở việc: lạm quyền (làm những
việc vượt quá quyền hạn của mình); lộng quyền (làm việc ngang ngược vượt quá
quyền hạn của mình, lấn cả quyền hạn của người cấp trên); lợi dụng quyền lực
(là dựa vào điều kiện thuận lợi nào đó để mưu lợi riêng không chính đáng);
không thực hiện hay thực hiện không hết quyền lực được trao. Thực tiễn cho thấy,
xã hội ngày càng văn minh thì sự tha hóa quyền lực càng tinh vi, làm biến tướng
bản chất, mục đích của quyền lực, trở thành công cụ để phục vụ cá nhân hay
“nhóm lợi ích” nào đó. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến sự tha hóa quyền lực, nhưng
trực tiếp là từ chủ nghĩa cá nhân, lợi ích của cá nhân, gia đình và “nhóm lợi
ích”. Và những người nắm quyền bị tha hóa, bị trượt dài trước hết là do bản
thân họ thiếu tu dưỡng, rèn luyện, bị cám dỗ, chèo kéo, mua chuộc, thậm chí bị
ép buộc,… luôn đặt lợi ích của mình lên trên hết, làm cái gì cũng tính xem mình
có lợi ích gì trong đó không?
Quá trình tha
hóa quyền lực có thể biến một người tốt thành kẻ xấu, từ người khiêm tốn thành
kẻ ngông cuồng, từ người thanh liêm thành kẻ tham lam, xa xỉ, v.v. Nhìn vào các
vụ án và số cán bộ các cấp bị kỷ luật thời gian qua, có thể thấy rõ không ít
trong số đó là những người có quá trình phấn đấu với nhiều thành tích được ghi
nhận, có người được phong danh hiệu anh hùng, nhận nhiều khen thưởng, trải
nghiệm qua nhiều chức vụ, có người đi lên từ gian khổ, hy sinh, v.v. Vậy mà khi
được trao quyền, họ đã để cho bàn tay nhúng chàm, sai lầm và tội lỗi, thậm chí
mặc nhiên thực hiện các hành vi sai phạm, tội phạm để phục vụ cho lợi ích của
bản thân, bè nhóm mà không chút kiêng dè. Bởi, cả quyền lực và lợi ích đều có
sức mê hoặc, nó làm cho người ta mờ mắt, bất chấp những điều cấm kỵ, chà đạp
lên luật pháp, coi thường dư luận xã hội. Khi đó quyền lực được trao bị biến
thành phương tiện để họ thực hiện hành vi vi phạm, tội phạm. Ví dụ, vụ án “nhận
hối lộ” xảy ra tại Bộ Thông tin và Truyền thông đã được tòa án xét xử công khai
tháng 12/2019; hay vụ ông Nguyễn Bắc Son Trên cương vị là Bộ trưởng Bộ Thông
tin và Truyền thông tại thời điểm thực hiện Dự án mua AVG, ông đã bị các cơ
quan điều tra, truy tố xác định có vai trò “chủ mưu”. Khai tại tòa, các bị cáo
Trương Minh Tuấn, Lê Nam Trà, Phạm Đình Trọng đều khẳng định ông Son trực tiếp
chỉ đạo, buộc họ phải ký vào các văn bản nhằm thực hiện bằng được thương vụ
này. “Cậu ký đi”! Đó là mệnh lệnh của thủ trưởng, nó có tính áp chế quyền lực.
Về lý thuyết, các thuộc cấp có thể từ chối ký vào văn bản nếu nhận thấy sự sai
trái và không phù hợp pháp luật. Nhưng trong thực tế, thử hỏi mấy ai dám trái ý
người đứng đầu, hơn nữa khi người đứng đầu ấy là bộ trưởng? Đây là vụ án cho
thấy, hậu quả khôn lường của sự tha hóa quyền lực, bởi nó “dắt cả dây” vào vòng
tội lỗi, đồng thời với sự “đục khoét” tài sản của Nhà nước và nhân dân.
Như vậy, có
thể thấy sự tha hóa quyền lực dẫn đến hậu quả không chỉ gây hại cho chính người
giữ quyền mà còn gây hại cho người thân, đồng chí, đồng đội, cho xã hội. Và hệ
quả là vô cùng nguy hiểm nếu người đó giữ trọng trách cao trong Đảng, Nhà nước
- nó là một trong các nguy cơ đối với sự an nguy của chế độ. Vì thế, Đảng ta xác định kiểm soát quyền lực phải trở
thành trọng tâm của việc xây dựng Nhà nước pháp quyền, đặc biệt khi mà tình
trạng tha hóa quyền lực, tham nhũng đang là nguy cơ đe dọa sự tồn vong của chế
độ.
Băng Vi
Nhận xét