NHẬN ĐỊNH, ĐỀ PHÒNG THẾ LỰC MUỐN XOÁ BỎ ĐIỀU 4 CỦA HIẾN PHÁP



Hiến pháp nước ta là đạo luật cơ bản nhất của Nhà nước và xã hội, nó thể hiện ý chí và nguyện vọng của đại đa số nhân dân Việt Nam. Trải qua suốt chiều dài lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc.
Tuy nhiên hiện nay,  các thế lực thù địch, phản động đang hàng ngày, hàng giờ thực hiện các âm mưu, hoạt động “Diễn biến hòa bình”, tiến tới bạo loạn lật đổ, tác động từng bước chuyển hóa chế độ chính trị ở nước ta. Trong đó, mục tiêu hàng đầu của chúng là xóa bỏ điều 4 của Hiến pháp:
Thứ nhất, chúng cho rằng: “Điều 4 của Hiến pháp chính là “giấy phép độc quyền” cho Đảng cầm quyền lãnh đạo”.
Chúng quên mất rằng lịch sử đã chứng minh Đảng Cộng sản Việt Nam là người lãnh đạo duy nhất đáp ứng các yêu cầu bức thiết của nhân dân ta trong các giai đoạn cách mạng. Nhiều Đảng vì không thể đáp ứng được nguyện vọng chính đáng của nhân dân mà tự nguyện giải tán (Đảng dân chủ Việt Nam, Đảng Xã hội Việt Nam đã tự tuyên bố giải thể năm 1988). Như vậy “Giấy phép” cho Đảng Cộng sản Việt Nam có vai trò lãnh đạo chính là lòng tin yêu của dân. Bởi lẽ từ khi Đảng ra đời đến nay do ý Đảng hợp lòng dân nên Đảng đã lãnh đạo được nhân dân ta đấu tranh giành được hết thắng lợi này đến thắng lợi khác.
Bọn phản động đòi xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng, đòi bỏ điều 4 của Hiến pháp, đòi đa nguyên đa đảng, đòi thay đổi thể chế chính trị mà cả dân tộc ta đã lựa chọn, lịch sử đã lựa chọn. Chúng đưa ra đủ thứ lí luận ngụy biện trên trời dưới biển nhưng chẳng có cái nào thực tiễn và xuất phát từ lợi ích của nhân dân của đất nước. Thời gian gần đây khi chúng ta chúng cầu dân ý để dự thảo sửa đổi Hiến pháp thì chúng lại tiếp tục lên tiếng đòi xóa bỏ điều 4 của Hiến pháp, nói xấu Đảng ta vì những đồng bạc bẩn thỉu mà các thế lực thù địch bên ngoài bố thí cho.
Thứ hai, “Ðảng Cộng sản Việt Nam không còn là đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam.”
Chúng cho rằng bây giờ hàng ngũ của họ là những business managers tức giai cấp quản lý và giai cấp chủ nhân. Ðảng Cộng sản Việt Nam cũng không còn là đại biểu trung thành của giai cấp công nhân vì họ đang kết hợp với các thế lực tư bản quốc tế trên toàn cầu, kêu gọi đầu tư vào Việt Nam. Họ cũng cho phép các nhà tư bản quốc tế bóc lột công nhân, đồng thời chính họ cũng tham gia hoặc trực tiếp bóc lột.
Chúng đòi nhà nước ta phải xóa bỏ điều 4 của Hiến pháp vì đó là không dân chủ, vi phạm dân quyền, là không phù hợp với nguyên vọng của nhân dân. Không những vậy mà chúng còn vô ơn bội nghĩa với dân tộc, khi dân tộc cùng Đảng ta đã phải gồng mình qua bao gian khổ để đem lại tự do và cả quyền tự do ngôn luận để chúng phát ngôn bừa bãi, đi theo các thế lực thù địch bên ngoài phản lại dân tộc.
Thứ ba, “Ðảng Cộng sản Việt Nam không thể  là  đại biểu trung thành của cả dân tộc, đã bóc lột công nhân thì dĩ nhiên không thể là đại biểu của giai cấp lao động”
Các thế lực chống phá luôn lập luận rằng Ðảng Cộng sản Việt Nam cả gan dành cho Ðảng Cộng sản Việt Nam 90% số ghế trong quốc hội, trong khi số đảng viên chỉ có vài triệu người Dân số Việt Nam còn lại là gần 90 triệu người thì chỉ được 10% đại biểu. Sau đó họ sử dụng đa số trong quốc hội, phản bội dân tộc bằng cách thông qua các sắc luật nhượng lãnh thổ và lãnh hải cho Trung Quốc, trắng trợn phản bội di sản tiền nhân, hầu bảo vệ quyền độc đảng của bè phái.
Thứ tư, “Ðảng Cộng sản Việt Nam không còn theo chủ nghĩa Mác – Lênin”
Bởi theo chúng Ðảng Cộng sản Việt Nam đã chính thức có quyết nghị thay đổi Điều lệ đảng, cho phép các đảng viên được tự do kinh tế tư nhân. Theo tư tưởng Hồ Chí Minh thì rất khó vì Hồ Chí Minh không phải là một tư tưởng gia. Ông chỉ cóp nhặt tư tưởng của người này người nọ rồi dạy lại cho các đệ tử trong Ðảng Cộng sản Việt Nam. Dù cho họ có cãi bừa rằng có theo tư tưởng Hồ Chí Minh thì cũng không đủ để đáp ứng những đòi hỏi khắc khe của điều 4 của Hiến pháp.
Hiện nay có những người dao động muốn bỏ điều 4 của Hiến pháp, xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, là vì họ muốn từ bỏ con đường phát triển đi lên Chủ nghĩa xã hội. Họ muốn đi theo con đường Chủ nghĩa tư bản hoặc con đường khác chứ không đi theo Chủ nghĩa xã hội. Khi đó, dĩ nhiên không cần đến vai trò lãnh đạo tuyệt đối của Đảng Cộng sản nữa.
Đây là điều hết sức vô lí, vì con đường đi lên Chủ nghĩa xã hội là con đường khoa học, con đường phát triển văn minh, tiến bộ mà loài người đang hướng tới. Đây cũng là con đường phát triển mà Bác Hồ, Đảng và nhân dân ta đã lựa chọn và phải hy sinh rất nhiều xương máu, mồ hôi, nước mắt để có được và ngày nay chúng ta đang vững bước trên con đường đó. Thực tiễn cũng chứng minh rằng: sự lựa chọn của chúng ta là hết sức sáng suốt, phù hợp với điều kiện thực tiễn và đang mang lại sự phát triển ổn định cho đất nước.
Không ít người dao động là do họ mất niềm tin vào Đảng đây là một sự thật. Đảng vĩ đại, Đảng có vai trò, sứ mệnh lịch sử… là điều không phải bàn cãi. Nhưng cũng như chính Bác Hồ và Đảng ta đã thừa nhận: “Một dân tộc, một đảng và mỗi con người, ngày hôm qua là vĩ đại, có sức hấp dẫn lớn, không nhất định hôm nay và ngày mai vẫn được mọi người yêu mến và ca ngợi, nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu sa vào chủ nghĩa cá nhân”... và “Trước mặt quần chúng không phải ta cứ viết lên trán hai chữ cộng sản mà được người ta yêu mến. Quần chúng chỉ quý mến những người có tư cách đạo đức...”. Trên thực tế, vừa qua đã xảy ra nhiều vụ việc tham nhũng, tiêu cực lớn, liên quan đến cán bộ, đảng viên. Hiện tượng tiêu cực, tham nhũng trong bộ máy công quyền đã trở nên phổ biến. Những điều này đã làm xói mòn lòng tin của dân với Đảng. Khi dân không còn tin yêu Đảng nữa, thì họ không theo Đảng, thậm chí phủ nhận Đảng là điều dễ hiểu. Những hạn chế, khuyết điểm này, Đảng ta đã nhận ra và đang có những giải pháp, những hành động mạnh mẽ để khắc phục. Điển hình nhất là việc đề ra và thực hiện nghiêm túc Nghị quyết Trung ương 4 (khoá XI) ”Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay”. Những việc làm đó đang lấy lại niềm tin của dân với Đảng, nhất là trong việc chỉnh đốn, sửa chữa những khuyết điểm của cán bộ, đảng viên và những yếu kém trong tổ chức Đảng. Khi một Đảng đã dũng cảm nhận rõ khuyết điểm và quyết tâm sửa chữa khuyết điểm đó, thì không có lí do gì nhân dân lại không rộng lòng tha thứ để Đảng mạnh hơn, tốt hơn, làm tròn sứ mệnh của mình. Kết quả bước đầu sau một thời gian thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (khoá XI) đã được người dân đồng thuận, ghi nhận, đánh giá cao; đã giúp cho bản thân Đảng mạnh hơn cả về chính trị, tư tưởng và tổ chức. Có thể thấy, hiện nay đại bộ phận nhân dân vẫn tin yêu Đảng ta, mong muốn Đảng tiếp tục lãnh đạo đất nước và đi theo con đường CNXH. Như vậy, những người muốn sửa đổi, xoá bỏ điều 4 củaHiến pháp vì lí do không còn tin yêu Đảng chỉ là một số rất ít trong xã hội của chúng ta. Họ không thể đại diện cho ý chí, nguyện vọng của cả dân tộc Việt Nam.

Hồng Quân

Nhận xét

songdo294@yahoo.com đã nói…
Dân chủ không biên giới- mị dân thôi
songdo294@yahoo.com đã nói…
Dân chủ không biên giới- mị dân thôi

Bài đăng phổ biến từ blog này

LIỆU NGÀY NAY GIAI CẤP CÔNG NHÂN CÓ CÒN BỊ BÓC LỘT?

HIỂU ĐÚNG NGHĨA CỤM TỪ “DÂN GIÀU, NƯỚC MẠNH, DÂN CHỦ, CÔNG BẰNG, VĂN MINH”

BỆNH KINH NGHIỆM, GIÁO ĐIỀU VÀ CÁCH KHẮC PHỤC