VỀ MỘT SỐ QUAN ĐIỂM THÙ ĐỊCH, SAI TRÁI CHỐNG PHÁ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
Suốt nhiều thập kỷ qua, các thế lực thù địch tìm mọi
cách, dùng đủ mọi thủ đoạn “công phá” vào Đảng Cộng sản Việt Nam cả về chính
trị, tư tưởng và tổ chức nhằm từng bước hạ thấp vị thế, uy tín tiến tới xoá bỏ
vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản đối với Nhà nước và xã hội Việt Nam.
Biết rằng sức
mạnh của Đảng ta và chế độ XHCN là sự thống nhất, gắn bó giữa Đảng với nhà nước
và nhân dân, do đó, những phần tử cơ hội, thù địch tập trung “công phá” vào vai
trò lãnh đạo của Đảng đối với xã hội, hòng đối lập Đảng với Nhà nước và nhân
dân. Chúng lớn tiếng cho rằng: “sự lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước là “không
cần thiết, là trở ngại lớn của nền dân chủ”, “Đảng chỉ nên lãnh đạo tư tưởng, đạo
đức, lối sống và định hướng chung chung; không lãnh đạo kinh tế, văn hoá; không
lãnh đạo quân đội…”. Với lý do là: ở các nước tư bản phương Tây, “nhiều việc
không có đảng lãnh đạo dân người ta vẫn làm được”(?) vì vậy “Đảng chỉ cần thiết khi chưa giành được
chính quyền, khi đã có chính quyền Đảng nên trao quyền lại cho nhân dân, cho bộ
máy nhà nước”, như thế mới thực sự là nhà nước của dân, do dân, vì dân. Chúng
lập luận rằng: “kinh tế tư nhân không cần Đảng lãnh đạo; doanh nghiệp có vốn
đầu tư nước ngoài không có sự lãnh đạo của Đảng sao vẫn hoạt động hiệu quả, còn
các doanh nghiệp nhà nước do Đảng lãnh đạo thì làm ăn yếu kém, thậm chí thua
lỗ…”. Đó là hiện tượng có thật, nhưng điều mà họ không hiểu hay cố tình suy
diễn sai lệch phương thức lãnh đạo của đảng, Đảng lãnh đạo bằng chủ trương,
đường lối, chính sách, định hướng sự phát triển theo mục tiêu đã xác định; Đảng
lãnh đạo thông qua bộ máy Nhà nước với luật pháp, chính sách cụ thể – thể chế
hoá đúng với đường lối của Đảng; Đảng lãnh đạo thông qua vai trò và hoạt động
của các tổ chức đảng và đội ngũ cán bộ, đảng viên của Đảng; Đảng tiến hành công
tác tư tưởng, công tác tổ chức, công tác cán bộ, công tác giáo dục, thuyết
phục, vận động quần chúng nhân dân ...Đảng chăm lo, bảo đảm lợi ích của toàn xã
hội cũng như lợi ích của từng cá nhân…
Gần đây, lại có người đề xuất cách giải quyết vấn đề
- Đảng nên lãnh đạo theo kiểu “tế nhị” “vừa có lợi cho dân tộc, vừa có lợi cho
Đảng”. Nghĩa là, Đảng hãy theo gương các đảng cộng sản và công nhân ở các nước
xã hội chủ nghĩa cũ, sau khi mất vai trò, vị trí lãnh đạo đã lột xác thành lực
lượng chính trị quan trọng (đảng đối lập) hoặc đã chuyển thành đảng dân chủ xã
hội. Lời lẽ có vẻ bớt thù địch, thô bạo, song ý đồ vẫn là: gạt bỏ sự lãnh đạo
của Đảng và thủ tiêu Đảng với tính cách là Đảng cầm quyền. Thực chất những quan
điểm thù địch này là thủ đoạn thâm độc, nham hiểm nhằm dọn đường cho sự hình
thành tư tưởng “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập” để vô hiệu hoá vai trò
lãnh đạo của Đảng.
Chúng biện hộ rằng: “sự lãnh đạo của một đảng duy
nhất là không dân chủ, là độc tài”; thích ứng với nền kinh tế nhiều thành phần
thì không thể “nhất nguyên chính trị”, “không thể duy trì sự lãnh đạo của một
đảng duy nhất”. Chúng suy diễn, tình trạng khủng hoảng và đói nghèo ở Việt Nam “là
hậu quả của chính sách cai trị độc tài của Đảng Cộng sản Việt Nam”, nên “phải
xoá bỏ điều 4 ghi trong hiến pháp về quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam
đối với cách mạng Việt Nam”.
Để chứng minh chế độ một Đảng lãnh đạo là “sai lầm”
“nguy hiểm”, những người có tư tưởng cơ hội, thù địch viện dẫn và xuyên tạc,
bôi đen, bóp méo sự thật, họ đánh đồng hiện tượng với bản chất, cường điệu một
số sai lầm, khuyết điểm có thật của Đảng thổi phồng thành phổ biến, xem đó là
bản chất của Đảng. Lợi dụng những chiêu bài dân chủ, nhân quyền, tôn giáo để
bôi đen chế độ, công kích Đảng, Nhà nước. Trong lúc Đảng và nhân dân ta đang ra
sức ngăn chặn, đẩy lùi tệ tham nhũng thì họ quy kết rằng “tham nhũng thuộc về
bản chất của chế độ độc đảng”; những phần tử thoái hoá, biến chất bị các cơ
quan chức năng xét xử theo pháp luật làm trong sạch bộ máy của Đảng và Nhà nước
thì họ cho rằng “đó chỉ là thí quân tốt để giữ thế cờ” đồng thời tung tin thất
thiệt, nói sai sự thật, vu cáo trắng trợn các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước
ta nhằm gây nghi ngờ, chia rẽ nội bộ Đảng và hạ thấp uy tín, vai trò lãnh đạo
của Đảng đối với quần chúng nhân dân.
Để xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam đối với cách mạng Việt Nam, các thế lực phản động, thù địch dùng nhiều
“ngón đòn” tinh vi và xảo quyệt tập trung chống phá Đảng ta cả trên lĩnh vực
chính trị, tư tưởng và tổ chức.
Tiến công vào đường lối của Đảng, các thế lực thù
địch cho rằng: “không thể làm trái quy
luật bỏ qua chế độ tư bản mà là phát triển tư bản dưới sự lãnh đạo của Đảng,
giải quyết các vấn đề xã hội ở chừng mực nào đó, theo chủ nghĩa xã hội dân chủ;
“giữ vững định hướng xã hội chủ nghĩa sẽ
không thực hiện được đại đoàn kết dân tộc, sẽ bị cô lập trên trường quốc tế,
nên gác định hướng xã hội chủ nghĩa lại”. Chúng rêu rao rằng: “Đảng Cộng sản
Việt Nam
đã chọn con đường sai, không thể có chủ nghĩa xã hội”. Chúng ra sức xuyên tạc đường
lối đổi mới của Đảng, đặc biệt là đường lối công nghiệp hoá, hiện đại hoá; đường
lối mở cửa, hội nhập của nước ta, đồng thời ra sức tô son cho chủ nghĩa tư bản,
rằng “chủ nghĩa tư bản đã thay đổi về bản chất, chủ nghĩa tư bản hội tụ với chủ
nghĩa xã hội trong thời đại văn minh hậu công nghiệp...chủ nghĩa tư bản là vĩnh
hằng. Không ít người
còn lớn tiếng cho răng; “chủ nghĩa xã hội chính là bước quá độ tiến tới chủ
nghĩa tư bản”.
Trên lĩnh vực tư tưởng, chủ
nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch, phản động dùng nhiều âm mưu, thủ đoạn
hòng “đánh sập” hệ tư tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam – nhân tố quyết định sức
mạnh của Đảng và bảo đảm vai trò lãnh đạo đối với toàn xã hội – làm cho Đảng
mất phương hướng chính trị...dẫn tới mất vai trò lãnh đạo. Viện cớ chủ nghĩa xã
hội hiện tại sụp đổ một mảng lớn trên thế giới, những người chống đối chủ nghĩa
Mác – Lênin ở nước ta đi tới kết luận: “Chủ nghĩa Mác – Lênin là không khoa
học, không thể kiểm nghiệm được trong thực tế; nó chỉ tồn tại trong những bộ óc
hoang tưởng và bệnh hoạn, được Đảng Cộng sản bơm lên thành học thuyết chính
thống, để áp đặt sự thống trị của mình lên toàn xã hội”.
Khi Đảng ta chủ trương chống “giáo điều’ và thực
hiện “mở cửa”, một số người lợi dụng các diễn đàn trong các cuộc hội thảo tuyên
truyền cho các quan điểm dân chủ tư sản và các khuynh hướng cơ hội đang phát
triển ở Liên xô và Đông Âu. Trước sự sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô
và Đông âu, các nhà tư tưởng chống cộng lại được dịp phê phán, đả kích chủ
nghĩa Mác – Lênin. Họ cố tìm cách phủ nhận tính khoa học của chủ nghĩa Mác –
Lênin, cố chứng minh rằng Mác - Ăngghen không phải là những nhà koa học. Họ nói
dựng đứng rằng; “Chủ nghĩa Mác – Lênin chỉ là một ý thức hệ hư ảo”, “một thứ
nói dối có ý thức”, “những vở kịch giả hình”, “chứa đày tính chất huyễn tưởng”;
còn Lê nin thì làm tăng sự huyễn tưởng đó “lên hơn một lần nữa”. Họ lớn tiếng
cho rằng chủ nghĩa Mác – Lênin đã phá sản. Thất bại của chủ nghĩa xã hội hiện
thực ở Liên Xô và Đông Âu là sự thất bại của chủ nghĩa Mác – Lênin, “Vậy mà Đảng
Cộng sản Việt Nam lại lấy thứ đó làm kim chỉ nam cho mọi hành động”...Thực chất
những quan điểm đó đều nhằm xuyên tạc, phủ nhận nền tảng tư tưởng của Đảng đi
tới phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với cách mạng Việt
Nam.
Để thực hiện âm mưu xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng
Cộng sản Việt Nam, các thế lực thù địch ráo riết công kích các nguyên tắc tổ
chức, sinh hoạt của Đảng, đặc biệt là nguyên tắc tập trung dân chủ. Họ cho rằng
nguyên tắc tập trung dân chủ nay đã lỗi thời, nó chỉ phù hợp với hoạt động của
Đảng khi chưa giành được chính quyền, trong hoạt động bí mật, hoặc khi lãnh đạo
chiến tranh, thực hiện tập trung dân chủ là nguyên nhân gây ra độc đoán, chuyên
quyền, gây mất dân chủ, vi phạm nhân quyền, nhân đạo trong Đảng, trong xã hội.
Thực chất của âm mưu này là nhằm phá vỡ khối đoàn kết thống nhất trong Đảng, đưa
Đảng về thời kỳ “tiểu tổ, phân tán”, đi theo khuynh hướng dân chủ tự do vô
chính phủ, từng bước làm mất sức mạnh và vai trò, uy tín của Đảng đối với toàn
xã hội....
Nhận xét