MƯU ĐỒ PHÍA SAU CHIÊU BÀI ĐÒI XOÁ BỎ ĐIỀU 88 BỘ LUẬT HÌNH SỰ
Pháp luật hình sự là một trong những công cụ sắc bén, hữu hiệu để
đấu tranh phòng ngừa và chống tội phạm, góp phần đắc lực vào việc bảo vệ độc
lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ
nghĩa, bảo vệ lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của công dân, tổ
chức, góp phần duy trì trật tự an toàn xã hội, trật tự quản lý kinh tế, bảo đảm
cho mọi người được sống trong một môi trường xã hội và sinh thái an toàn, lành
mạnh, mang tính nhân văn cao. Đồng thời, pháp luật hình sự góp phần tích cực
loại bỏ những yếu tố gây cản trở cho tiến trình đổi mới và sự nghiệp công
nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội công
bằng, văn minh.
Bộ luật hình sự năm 1999 được xây dựng trên cơ sở kế thừa và phát
huy những nguyên tắc, chế định pháp luật hình sự của nước ta, nhất là của Bộ
luật hình sự năm 1985, cũng như những bài học kinh nghiệm từ thực tiễn đấu
tranh phòng ngừa và chống tội phạm trong nhiều thập kỷ qua của quá trình xây
dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Bộ luật hình sự thể hiện tinh thần chủ động phòng ngừa và kiên
quyết đấu tranh chống tội phạm và thông qua hình phạt để răn đe, giáo dục, cảm
hoá, cải tạo người phạm tội trở thành người lương thiện; qua đó, bồi dưỡng cho
mọi công dân tinh thần, ý thức làm chủ xã hội, ý thức tuân thủ pháp luật, chủ
động tham gia phòng ngừa và chống tội phạm.Trong đó điều 88Bộ luật hình sự quy định:
Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam
1. Người nào có một trong những hành vi sau đây nhằm chống Nhà
nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười hai
năm:
a)
Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân
b)
Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt gây hoang
mang trong nhân dân
c)
Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hoá phẩm có nội dung chống Nhà
nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
2. Phạm tội trong trường hợp đặc biệt nghiêm trọng thì bị phạt tù
từ mười năm đến hai mươi năm.
Điều này là hoàn
toàn phù hợp với Công ước Quốc tế về các quyền dân sự, chính trị. Mặt khác, nội
dung của Điều 88 Bộ luật Hình sự là cần thiết và phù hợp với tình hình thực tế
Việt Nam - một quốc gia đã phải trải qua biết bao năm chiến tranh
chống giặc ngoại xâm mới giành lại được hòa bình, độc lập và tự do dân tộc.
Xét
cả về lý luận và thực tiễn đều có thể thấy, bất kỳ Nhà nước nào, pháp luật đều
phản ánh ý chí và bảo vệ lợi ích của Nhà nước đó. Pháp luật hình sự Việt Nam là
một bộ phận của pháp luật Việt Nam, đương nhiên có trách nhiệm bảo vệ Nhà nước
Cộng hòa XHCN Việt Nam. Điều này là hiển nhiên, rõ ràng, ai cũng có thể thấy
được nếu tìm hiểu Bộ luật Hình sự của các nước. Ví dụ Ðiều 2385 Chương 115 Bộ
luật Hình sự Mỹ nghiêm cấm mọi hành vi: “In ấn, xuất bản, biên tập, phát hành,
truyền bá, buôn bán, phân phối hoặc trưng bày công khai bất kỳ tài liệu viết
hoặc in nào có nội dung vận động, xúi giục, hoặc giảng giải về trách nhiệm, sự
cần thiết, tham vọng, hoặc tính đúng đắn của hành vi lật đổ hoặc tiêu diệt bất
kỳ chính quyền cấp nào tại Mỹ bằng vũ lực hoặc bạo lực”.
Trong
các nhóm khách thể mà luật hình sự bảo vệ, hầu hết các nước đều coi sự tồn tại
của nhà nước, của chế độ, của chính thể cũng như sự độc lập và toàn vẹn lãnh
thổ là nhóm khách thể quan trọng nhất. Vì vậy, hoàn toàn dễ hiểu khi tội danh
này được nằm ngay tại chương đầu tiên phần quy định các tội phạm cụ thể.
Thời
gian gần đây, trên một số trang mạng trong và ngoài nước có đăng tải một số bài
viết đòi xóa bỏ Điều 88 Bộ luật Hình sự năm 1999 của Nhà nước ta. Họ cho rằng,
Điều 88 là sự vi phạm Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị (ICCPR)
mà Việt Nam đã tham gia, là sự chà đạp lên quyền tự do, dân chủ, quyền con
người và họ đòi trả tự do ngay cho những người mà họ gọi “tù nhân lương tâm”.
Đây là một đòi hỏi phi lý.
Một
số ý kiến lại cho rằng, Điều 88 chỉ cần xuất hiện khi Việt Nam có “nhu cầu bảo
vệ an ninh quốc gia” hay “khi xảy ra tình trạng khẩn trương thực sự đe dọa sinh
mạng toàn quốc gia và Nhà nước chính thức công bố tình trạng khẩn trương này”.
Theo họ, “Việt Nam đã có hòa bình trong bao năm nay và chưa bao giờ ban bố tình
trạng khẩn cấp vì quốc gia bị đe dọa toàn diện”; do đó, Điều 88 “không thỏa mãn
những điều kiện kể trên”.
Với
các dấu hiệu pháp lý mang tính luật định, thời gian qua, một số người đã có các
hành vi tội phạm “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam” được quy
định tại Điều 88 Bộ luật Hình sự, được đưa ra xét xử công khai. Đó là ngày
10-8-2012, Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội đã mở phiên tòa xét xử hình sự sơ
thẩm đối với bị cáo Lê Thanh Tùng (44 tuổi, tại phố Chợ, xã Phù Lỗ, huyện Sóc
Sơn, Hà Nội) về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam” theo
quy định tại Điều 88, Khoản 1, điểm a, điểm c Bộ luật Hình sự. Ngày 24-9-2012,
Tòa án nhân dân thành phố Hồ Chí Minh tuyên phạt bị cáo Nguyễn Văn Hải (blogger
Điếu Cày, 60 tuổi) mức án 12 năm tù về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng
hòa XHCN Việt Nam”, bị cáo Tạ Phong Tần (44 tuổi, ngụ Bạc Liêu) lĩnh án 10 năm
và bị cáo Phan Thanh Hải (43 tuổi) án 4 năm tù, quản thúc 03 năm. Ngày
16-5-2013…
Những
người đòi xóa bỏ Điều 88 cho rằng, “Nhà nước XHCN là một khái niệm đầy mơ hồ”!
Thực ra đây là cách nhìn nhận mơ hồ, vì Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam ra đời,
tồn tại là có cơ sở pháp lý rõ ràng. Về pháp luật quốc tế, tại Công ước quốc tế
về các quyền dân sự, chính trị năm 1966 (ICCPR) đã quy định rõ: Mọi quốc gia có
quyền tự do lựa chọn chế độ chính trị. Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam (trước
đó là Việt Nam Dân chủ cộng hòa) được Chủ tịch Hồ Chí Minh khai sinh, sáng lập
từ bản Tuyên ngôn Độc lập ngày 02-9-1945, là Nhà nước có bản Hiến pháp dân chủ
đầu tiên ở Đông Nam Á. Tại Phiên họp lần thứ 32 Đại hội đồng Liên hợp quốc ngày
20-9-1977, Nhà nước Công hòa XHCN Việt Nam được chính thức công nhận là thành
viên thứ 149 của Liên hợp quốc.
Một
số người lập luận rằng, ở góc độ chính trị - xã hội, tội phạm phải được xem là
những hành vi gây nguy hiểm cho những điều kiện sinh tồn của xã hội. Thực hiện
quyền tự do ngôn luận là một trong những điều kiện sinh tồn của xã hội và do đó
không thể xem hành vi này là tội phạm được. Như vậy ở góc độ này, Điều 88 Bộ
luật Hình sự Việt Nam hoàn toàn mâu thuẫn với định nghĩa về tội phạm”.
Phải
thấy rằng, tội phạm là một phạm trù mang tính giai cấp, việc xác định tội phạm
là tùy thuộc vào quan điểm của giai cấp nắm chính quyền Nhà nước. Nguyên lý này
đã, đang và mãi hiện diện trong luật hình sự của các Nhà nước trên thế giới.
Bất kỳ hành vi nào, dù thực hiện dưới lời nói hay việc làm mà đe dọa sự tồn tại
của Nhà nước, đều coi là hành vi nguy hiểm, cần phải có biện pháp ngăn chặn kịp
thời.
Qua
xét xử, phần lớn các bị cáo đều nhận thức rõ được hành vi của mình là sai trái,
vi phạm pháp luật hình sự của Nhà nước, cấu thành tội phạm; đều ân hận do bị
mua chuộc, lôi kéo, kích động của các tổ chức, cá nhân phản động trong và ngoài
nước.
Mưu đồ thật sự phía sau chiêu bài
đòi xoá bỏ điều 88 Bộ luật hình sự không đơn thuần chỉ ở việc chỉ ra tính bất
hợp lý của Bộ luật hình sự mà chúng muốn lợi dụng báo chí, lợi dụng quyền tự do
ngôn luận để đòi xóa bỏ điều 88 Bộ luật hình sự mục đích cuối cùng là nhằm xóa
bỏ cơ sở pháp lý đún đắn, xóa bỏ căn cứ quy định và trừng trị hành vi vi phạm
của các thế lực phản động.
Bản thân tôi cho rằng là người trực tiếp giảng dạy chủ nghĩa
Mác – Lênin, người trực tiếp trang bị vũ khí lý luận đấu tranh trên ,mặt trận
tư tưởng lý luận tôn nhận thầy cần thiết giữ nguyên điều 88 Bộ luật hình sự quy định:Tội tuyên
truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Namlà
thể hiện nguyện vọng của đông đảo quần chúng nhân dân, là để cho đất nước ổn
định và phát triển.
Hồng Quân
Nhận xét