THỰC HƯ VIỆC TRAO “GIẢI THƯỞNG NHÂN QUYỀN” CHO CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH CHỐNG PHÁ CÁCH MẠNG HIỆN NAY
Đã thành thông lệ là cứ mỗi năm khép lại, một số tổ chức
phản động ở hải ngoại lại diễn trò trao “Giải thưởng nhân quyền”. Kết thúc năm
2019 cũng vậy, cái gọi là “Mạng lưới nhân quyền Việt Nam” ở California (Hoa Kỳ)
đã trao “Giải thưởng nhân quyền Việt Nam 2019” cho 3 nhân vật: Nguyễn Trung
Tôn, Nguyễn Đặng Minh Mẫn và Lê Công Định.
Ai cũng hiểu đây thực chất chỉ
là màn kịch vụng về trên sân khấu chính trị hải ngoại, đồng thời lại ngày càng
phơi bày bộ mặt chống phá Nhà nước Việt Nam của các thế lực thù địch và những
kẻ phản động lưu vong. Bởi vì chẳng ai xa lạ gì về Nguyễn Trung Tôn sinh năm
1972, trú tại xã Quảng Yên, huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh Hóa, hiện đang thụ án
12 năm tù giam về tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo quy
định tại Điều 79, Khoản 1, Bộ luật Hình sự năm 1999. Theo cáo trạng của Viện
Kiểm sát Nhân dân tại phiên tòa ngày 6-4-2018, từ tháng 3-2013 đến tháng
7-2017, Nguyễn Trung Tôn cùng nhóm đối tượng là Nguyễn Văn Đài, Phạm Văn Trội,
Nguyễn Bắc Truyển đã khởi xướng, thành lập tổ chức, xây dựng cương lĩnh, điều
lệ, quy chế và chỉ đạo, điều hành hoạt động của tổ chức “Hội anh em dân chủ”.
Nguyễn Trung Tôn và các bị cáo đã liên kết với các tổ chức bất hợp pháp trong
nước, tìm sự hậu thuẫn, tài trợ về tài chính từ nước ngoài để tiến hành các
hoạt động tuyên truyền xuyên tạc, kích động chống phá Nhà nước Cộng hòa XHCN
Việt Nam. Mục đích sâu xa của Nguyễn Trung Tôn và nhóm đối tượng trong tổ chức
“Hội anh em dân chủ” là khi lực lượng đủ mạnh, chờ thời điểm phù hợp sẽ công
khai hoạt động, đối đầu với chính quyền, hòng thay đổi thể chế chính trị tại
Việt Nam để xây dựng chế độ “đa nguyên, đa đảng”, tiến tới lật đổ chính quyền
nhân dân…
Về đối tượng Nguyễn Đặng Minh
Mẫn cũng chẳng kém cạnh bậc đàn anh, cũng từng bị phạt tù về tội “Hoạt động
nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Ngày 9-1-2013, Nguyễn Đặng Minh Mẫn đã bị
Tòa án Nhân dân tỉnh Nghệ An đưa ra xét xử cùng 13 bị cáo khác. Theo cáo trạng
của Viện Kiểm sát Nhân dân, từ đầu năm 2009 đến cuối năm 2011, Nguyễn Đặng Minh
Mẫn cùng nhóm 13 bị cáo đã nhiều lần ra nước ngoài dự các khóa huấn luyện về
“đấu tranh bất bạo động" của tổ chức khủng bố Việt Tân và gia nhập đảng
Việt Tân. Sau các khóa huấn luyện ở nước ngoài, các đối tượng được giao nhiệm
vụ trở về Việt Nam để thực hiện các hoạt động tuyên truyền chống phá, phát
triển lực lượng, kích động quần chúng gây rối làm mất ổn định tình hình chính
trị-xã hội trong nước; viết bài xuyên tạc quan điểm, đường lối, chủ trương,
chính sách của Đảng và Nhà nước Việt Nam; lợi dụng chiêu bài đấu tranh dân chủ,
nhân quyền, chống tham nhũng, bảo vệ chủ quyền biển, đảo... để thực hiện các
mưu đồ chính trị nhằm lật đổ chính quyền Nhà nước Việt Nam. Ngày 2-8-2019 vừa
qua, Nguyễn Đặng Minh Mẫn đã mãn hạn 8 năm tù. Ngay sau khi ra tù, tổ chức
khủng bố Việt Tân đã móc nối trở lại với Nguyễn Đặng Minh Mẫn hòng tiếp tục sử
dụng đối tượng này làm công cụ chống phá Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam.
Còn đối với Lê Công Định thì
chúng ta chẳng lạ gì, cũng từng bị Tòa án Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh tuyên
phạt 5 năm tù giam, 3 năm quản chế sau mãn hạn tù. Trước đó, Lê Công Định đã bị
cơ quan công an bắt giam về "tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã
hội chủ nghĩa Việt Nam" theo Điều 88 Bộ luật Hình sự. Sau hơn 3 năm thụ
án, Lê Công Định được ra tù trước thời hạn do chấp hành tốt nội quy trại giam.
Trở về với gia đình, với xã hội những tưởng Lê Công Định sẽ “cải tà quy chính”
nhưng không, hắn vẫn “ngựa quen đường cũ”. Mặc dù trước tòa Lê Công Định đã
nói: “Tôi thấy những việc làm trên của tôi đã vi phạm pháp luật Việt Nam. Tôi
rất ân hận với những hành vi sai trái của mình. Tôi mong được Nhà nước xem xét
cho tôi hưởng lượng khoan hồng”, thế nhưng hiện nay, Lê Công Định đã lộ nguyên
hình là kẻ phản bội chuyên hoạt động chống phá Đảng, Nhà nước và nhân dân ta.
Điểm qua vài nét vậy đủ thấy
rất rõ 3 nhân vật nói trên là những đối tượng đã và đang vi phạm pháp luật Việt
Nam. Không chỉ vậy, những người này còn vi phạm Công ước quốc tế về các quyền
dân sự và chính trị (được Đại hội đồng Liên hợp quốc thông qua ngày 16-12-1966;
có hiệu lực ngày 23-3-1976; Việt Nam gia nhập ngày 24-9-1982). Theo công ước
này, các quốc gia thành viên cam kết tôn trọng và bảo đảm cho mọi người trong
phạm vi lãnh thổ và thẩm quyền pháp lý của mình các quyền đã được công nhận...
Nhưng việc thực hiện các quyền đã được công nhận trong công ước này có thể bị
giới hạn bởi những quy định của pháp luật và những giới hạn này là cần thiết
cho việc bảo vệ an toàn, trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức của công
chúng hoặc những quyền và tự do cơ bản của người khác.
Với đất nước ta, ngay từ khi
Cách mạng tháng 8/1945 thành công thì trong quá trình xây dựng và phát triển
đất nước việc xây dựng và hoàn thiện hệ thống pháp luật của Việt Nam luôn giữ
đúng nguyên tắc, sát với thực tế đất nước, phù hợp và không làm cản trở việc
thực hiện các điều ước quốc tế mà nước ta là thành viên. Ở nước ta, các quyền
con người, quyền công dân về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội được
công nhận, tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm theo Hiến pháp và pháp luật. Quyền con
người, quyền công dân chỉ có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường
hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội,
đạo đức xã hội, sức khỏe của cộng đồng. Theo quy định của pháp luật Việt Nam,
quyền công dân không tách rời nghĩa vụ công dân. Mọi người có nghĩa vụ tôn
trọng quyền của người khác. Công dân có trách nhiệm thực hiện nghĩa vụ đối với
Nhà nước và xã hội. Cũng như mọi quốc gia trên thế giới, việc thực hiện quyền
con người, quyền công dân không được xâm phạm lợi ích quốc gia, dân tộc, quyền
và lợi ích hợp pháp của người khác... Hành vi tuyên truyền xuyên tạc, bịa đặt,
kích động chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam; âm mưu tổ chức hoạt động nhằm lật
đổ chính quyền nhân dân của các đối tượng rõ ràng đã gây bất ổn cho an ninh,
trật tự, an toàn xã hội, xâm phạm quyền tự do cơ bản của người khác... và phải
chịu những hình phạt nghiêm minh của pháp luật là tất yếu.
Ấy vậy mà các thế lực này luôn
rêu rao rằng, mục đích hoạt động là nhằm đẩy mạnh các hoạt động bảo vệ nhân
quyền trên thế giới để thúc đẩy dân chủ, nhân quyền cho người dân Việt Nam dựa
trên tinh thần của Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền và các văn kiện quốc tế khác
về nhân quyền, vậy mà cái gọi là “Mạng lưới nhân quyền Việt Nam” lại đi trao
giải cho những nhân vật đã vi phạm pháp luật Việt Nam, vi phạm Công ước quốc tế
thì đúng là "vải xô" không che nổi mặt trời và quả là việc làm không
thể chấp nhận được. Mục đích hành động trao “Giải thưởng nhân quyền” của cái
gọi là “Mạng lưới nhân quyền Việt Nam” không nhằm gì khác là hà hơi tiếp sức,
kích động cho những phần tử phản động trong nước ngày càng liều lĩnh chống
Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam. Nhìn bề ngoài việc trao “Giải thưởng nhân
quyền” là do cái gọi là “Mạng lưới nhân quyền Việt Nam” tiến hành, nhưng nhìn
sâu kỹ hơn chúng ta sẽ thấy đứng sau mỗi “giải thưởng nhân quyền” ấy đều có
hình bóng trực tiếp hoặc gián tiếp điều hành của một số nước phương Tây và đồng
minh. Xét cho đến cùng, những việc làm ấy đều nằm trong âm mưu, thủ đoạn chống
phá nhằm thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình" với cách mạng Việt Nam.
Nhìn vào việc
làm của cái gọi là “Mạng lưới nhân quyền Việt Nam” chúng ta nhận ra ngay được cái
mục đích mỹ miều mà tổ chức này đặt ra chỉ là dối trá, lừa bịp để nhận những đồng
đô la bố thí từ một vài tổ chức, cá nhân thiếu thiện chí với nước ta. Họ ngày
càng lộ nguyên hình là tổ chức “phản động lưu vong”, một tập hợp của những phần
tử “dân chủ cuội” không hơn không kém. Mọi âm mưu và thủ đoạn ấy dù có nham hiểm,
tinh vi, xảo trá đến mấy cũng sẽ bị phơi bày và đập tan bởi tinh thần cảnh giác
cao độ của nhân dân Việt Nam. Và với một tổ chức ô hợp, “nực cười” như thế thì
chỉ những người mù quáng, những kẻ bất mãn, những kẻ phản bội mới tin rằng họ sẽ
thúc đẩy quyền con người, đem lại những điều tốt đẹp cho đất nước chúng ta./.
Nhận xét