CẢNH GIÁC TƯ TƯỞNG KÍCH ĐỘNG “BÀI TRUNG’’ CỦA CÁC THẾ LỰC PHẢN ĐỘNG
Cứ mỗi lần Trung Quốc xâm phạm chủ quyền biển đảo của Việt Nam ở Biển
Đông, thì dư luận trong và ngoài nước lại có nhiều ý kiến khác nhau về cách
thức ứng phó với âm mưu bành trướng của Trung Quốc. Chúng ta cần phân tích, xem
xét đánh giá thật khách quan và tỉnh táo. Trước hết phải thấy rằng, Việt Nam là
nước nhỏ. Trải qua hơn 4.000 năm lịch sử, Việt Nam chưa bao giờ khuất phục
trước giặc phương Bắc - là bấc tường thành vững chắc ngăn Trung Quốc bành
trướng xuống phía Nam. Hiện nay, cứ mỗi lần Trung Quốc gây hấn trên biển Đông
là xuất hiện các ý kiến trái chiều, nhưng tựu trung có 3 luồng xu hướng chính,
đó là:
Một là, xu hướng chủ chiến: Xu hướng này muốn
Việt Nam dàn quân ngay tức khắc, đưa tàu chiến, máy bay ra để “sống mái” với
những hành động ngang ngược, xâm phạm chủ quyền, bất chấp luật pháp quốc tế
trên biển đông của Trung Quốc, khi điều kiện cho phép có thể dùng vũ lực đánh
chiếm lại quần đảo Hoàng Sa và những vị trí bị Trung Quốc chiếm đóng ở quần đảo
Trường Sa. Xu hướng này cũng lập tức kết tội cho Nhà nước hèn nhát, bán nước,
làm tay sai cho Trung Quốc... Đây là một bộ phận có tư duy thiển cận, phản
động, anh hùng bàn phím.
Hai là, xu hướng dân tộc chủ nghĩa cứng rắn: Xu
hướng này muốn dựa vào tinh thần dân tộc, thể hiện rõ tư tưởng bài Trung để thể
hiện quan điểm cứng rắn với Trung Quốc. Biểu hiện của xu hướng này là công khai
đối đầu với Trung Quốc về chính trị, ngoại giao, thậm chí nếu cần thì cắt đứt
bang giao, sẵn sàng cho một cuộc đánh trả bằng quân sự. Xu hướng này thường
xuyên gây sức ép với chính quyền để họ phải tỏ rõ thái độ chống lại Trung Quốc,
bất hợp tác bằng lời lẽ và hành động ngay lập tức. Đây là tư duy của những
người chỉnhìn được cây, nhưng không nhìn thấy cánh rừng – những người này thuộc
nhóm máu nóng.
Ba là, xu hướng dân tộc chủ nghĩa mềm dẻo, muốn Việt Nam độc
lập với Trung Quốc về chính trị, ngoại giao để tự chủ quan hệ đối tác với những
quốc gia có chung lợi ích chiến lược ở Biển Đông như Hoa Kỳ, Nhật Bản, EU, Ấn
Độ... khiến Trung Quốc không dám cậy mạnh lấn lướt mà phải lựa chọn sự hữu hảo
bình đẳng. Mặt khác cần nâng cao sức mạnh dân tộc, tập hợp được mọi lực lượng,
tiến tới đưa nước ta thành một cường quốc kinh tế, quân sự… Khi đó nền hòa bình
với Trung Quốc sẽ tự nhiên được thiết lập và có cơ sở để bền chắc và có cơ hội
để đòi lại những phần lãnh thổ bị Trung Quốc chiếm đóng trái phép. Đây là xu
hướng chính trị nhìn bề ngoài có vẻ phù hợp xu thế “vừa hợp tác vừa đấu tranh”
của thế giới đương đại, nó mang tính tất
yếu về mặt phát triển, đáp ứng nhiều nhất lợi ích của dân tộc trên mọi phương
diện.
Tuy nhiên, cả ba
bộ phận trên khi tiếp cận ở một vài vấn đề then chốt vẫn còn hấp tấp, thiếu đi
độ lạnh của lý trí, sự điềm tĩnh cần thiết để duy trì sự tỉnh táo. Chính vì thế
nhiều ý tưởng đầy trách nhiệm với quốc gia, xuất phát từ những tấm lòng lớn với
xã tắc, lại bị lồng trong cái vỏ của thứ ngôn ngữ chỉ dùng khi chửi bới, miệt
thị, chế nhạo khiến mất đi tính đối thoại, rất đáng tiếc.
Những lời hô hào
kích động cho một cuộc chiến tranh là vô cùng thiếu lý trí, thậm chí là vô
trách nhiệm. Lưu ý rằng, tìm mọi cách để tránh chiến tranh, khác với tránh nó
bằng mọi giá. Đọc lại lịch sử chúng ta đều nhận thấy ông cha ta cực kỳ nhất
quán với quan điểm đó, tức là cố gắng hòa hiếu bang giao đến phút chót và chỉ
khi không còn cách nào khác mới phải dùng đến vũ khí.
Giờ là lúc cả
dân tộc cần đến một sự gắn kết, cần một sự đồng tâm, đồng ý, đồng chí, đồng
long. Việt Nam rất cần những bộ óc thông minh, trong sạch hơn bao giờ hết. Bởi
ngày nay kẻ thù ngày nay luôn mang bộ mặt bạn bè, thậm chí còn là những người
có cùng mục tiêu lý tưởng, luôn luôn vuốt ve bằng những lời hoa mỹ ngoại giao.
Kẻ thù ngày nay tạo cảm giác là chỗ dựa tin cậy, cùng tồn tại và cùng phát triển
nhưng âm thầm chống phá“xâm lược” bằng "chiến lược mềm". Trong tình
hình thế giới và khu vực có những diễn biến phức tạp và khó lường chúng ta phải
tự lực tự cường, khôn ngoan chèo lái con thuyền dân tộc vượt qua gềnh thác đến
bến bờ vinh quang. Một số người ngây thơ định nương nhờ vào Mỹ để “bài Trung’’
rõ ràng đó là những tư tưởng hảo huyền và mơ hồ cách mạng.
ĐINHBINH
Nhận xét